Thư gửi các bé Trại hè đợt 1 của Cánh Diều

Chào các con, những bé trại hè đầu tiên của mùa hè 2020.

Mùa hè năm nay là một mùa hè thật đặc biệt, khi chúng ta vừa trải qua 1 đợt cách ly xã hội thật dài, và cả thế giới đang cùng lo lắng vì những bất ổn, những biến động đang xảy ra khắp nơi mà không thể kiểm soát được. Nhưng cô mong rằng, các con đã có 1 tuần trại hè thật bình yên, vui vẻ, ở một nơi mà không muộn phiền lo lắng gì của thế giới bên ngoài có thể chạm vào được.

Hôm nay đã là ngày cuối cùng chúng ta được ở bên nhau. Cô còn nhớ, ngày này tuần trước, khi các ba mẹ đưa các con đến trường, gửi gắm cho thầy cô, các ba mẹ dặn dò cô thật nhiều, rằng bé hiếu động, ham chơi lơ là, rằng bé hay khóc, rằng bé kén ăn, rằng bé hay bị muỗi đốt…. Làm sao mà không lo được, khi mà đây là lần đầu tiên rời xa vòng tay ba mẹ của tất cả các bé. Cô hiểu sự lo lắng của ba mẹ, và cô cũng hiểu sự bất an của các con, nên cô đã luôn cố gắng để để mắt đến các con, để hiểu được con cần gì, cô muốn mình không chỉ là một người cô, mà còn là một người mẹ, một người bạn của con. Cô muốn con nắm tay cô, chúng ta cùng vượt qua những đoạn đường vất vả, cô muốn con khóc trên vai cô, khi con cảm thấy quá nhớ nhà. Cô muốn mỗi đêm trước khi ngủ, con có thể kể cho cô nghe ngày hôm nay con đã vui như thế nào.

Một tuần qua, chúng ta đã cùng nhau trải qua nhiều hoạt động thú vị. Hôm nay, ngồi xem lại ảnh chụp từ ngày đi Mã Đà, Trị An, cô không khỏi bồi hồi. Đằng sau mỗi bức ảnh là một câu chuyện thật dài. Từ cái đêm đầu tiên, khi nhiều bạn quá nhớ nhà đến mức giấc ngủ cũng chìm trong nước mắt, đến hôm nay tất cả các con đều đã tự tin, bản lĩnh, vẫn nhớ ba mẹ thật nhiều nhưng các con học được cách quản lý cảm xúc của mình và tìm thấy niềm vui từ những người bạn mới cũng như các hoạt động bất tận của nhà trường. 6 bạn nhỏ, 6 tính cách khác nhau. Có bạn hiền lành nhút nhát, có bạn nghịch ngợm bạo dạn. Không phải khi nào các bạn cũng hòa thuận vui vẻ, nhưng rồi sau những giây phút cãi vã, chúng ta lại học được cách làm lành, lại học được cách nhường nhịn, bớt cái tôi của bản thân đi chút ít, tôn trọng tính cách của đối phương thêm một ít. Nỗi buồn thì dễ quên, niềm vui thì còn mãi. Cô mong rằng các con đã tìm thấy được niềm vui của việc sống trong thế giới thực tại. Cô mong rằng con đã hít thở đủ không khí trong lành, ngửi đủ mùi thơm của hoa cỏ, tắm đủ không gian cuả núi rừng và hiểu rằng cuộc sống này có rất nhiều thứ vui vẻ và quan trọng hơn là những đoạn chat, những cái like, những lời bình luận trên mạng xã hội của ai đó mà vài năm nữa con không thể nào nhớ tên nữa. Cô mong sáu người các con luôn là những người bạn tốt của nhau. Cô mong các con sẽ cùng nhau tiếp tục tạo nên những ký ức vui vẻ. Cô mong các con tiếp tục được bơi trong dòng nước của những đại dương lớn và cảm thấy bùn đất dưới từng ngón chân mình khi leo lên những đỉnh núi. Cô mong các con hiểu được sự khác nhau giữa “hiểu biết” và “điểm số”. Cô mong các con hiểu rằng các con có khả năng đạt được mọi thứ các con muốn, miễn là các con tin vào điều đó và cố gắng hết mình để đạt được điều mình muốn. Cô mong các con sẽ làm được nhiều thứ hơn là chỉ ngồi đó và than thở về điều các con muốn thay đổi, vì các con chính là sự THAY ĐỔI mà thế giới này cần.

Và sau cuối, cô mong các con luôn hạnh phúc và tử tế. Bởi vì mục tiêu cuối cùng chúng ta nuôi dạy các con là như thế nào? Là để trở thành những đứa trẻ hạnh phúc và tử tế.Và đừng quên rằng chúng ta đã cùng trải qua 1 mùa hè ấm áp cùng nhau.

Thân mến./.

Learning in the Woods
288 Nguyễn Văn Linh, phường Bình Thuận, quận 7
#canhdieu#learninginthewoods#summercamp#nhatkychuyendi

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *